Tuesday 28 June 2011

Sinh nhật chuột con

Chuột yêu của mẹ, thế mà đã sắp 1 năm tròn rồi. Từ ngày chuột gặm ti mẹ đau đến nỗi chảy máu, giờ chuột gặm bánh bích quy và pho-mai cho mòn bớt răng.

Mẹ mới đặt picnic ở Kew garden cho chuột đây. Sinh nhật pirate theme cho chuột yêu của mẹ.

Sushi
Bánh sandwiches

Pho-mai

Trái cây

Friday 17 June 2011

Úp mặt vô cái nồi

Dạo này em ăn ngoan. Ở nhà với em 1 ngày, hết ăn thì lại ngủ, ngủ dậy lại đến giờ ăn tiếp. Hôm nào đẹp trời, bố mẹ còn đẩy em đi chơi, không thì cứ quanh luẩn quẩn ăn, ngủ, ăn, ngủ... à, ị nữa chứ!

Món ăn ưa thích của em là fish pie. 1 lớp cá, 1 lớp khoai nghiền, bỏ vào lò nướng, xong trộn cùng rau ngò tây. Tiếp theo là bò kho. Tuy nhiên các món bò chỉ ăn buổi trưa, bữa tối mà ăn bò thì anh thức đến khuya.

Mẹ mới tìm ra công thức gà nấu nho ngon tuyệt. Em ăn cùng cous cous (giống giống cơm tấm của mình nhưng mềm hơn). Hôm em đi thư viện với bà nội, bà cho ăn dâu chấm chocalate làm các bà mẹ tròn mắt ngạc nhiên. Có cô hỏi sao em hay thế, chịu ăn trái cây. Con của cô không bao giờ ăn rau quả. Hihi. Cô ấy còn chưa thấy em + ông ngoại mỗi người xơi nửa quả xoài đấy nhỉ.

Hôm trước mẹ nấu súp măng tây gà. Em ăn ngoan, 2 tuần nay mẹ bận, chẳng nấu gì. Có hôm mẹ thèm xúc xích chorizo, làm 1 nồi súp to bự cả nhà cùng ăn nhưng súp mặn quá, em không thích. Thế là bố mẹ ăn tuốt. Lớn lên em thích chorizo giống mẹ nhe! Thích bún riêu nữa nhé!


1 tuần rồi chưa ăn trứng, mai mình phải ăn trứng chiên phomai thôi. Chủ nhật này mẹ sẽ thử công thức nấu súp khoai tây thịt muối mẹ tự chế. Quảng cáo, người ta hay nói: ngon như món mẹ nấu ở nhà, vân vân và vân vân... Mẹ thì chẳng có cảm giác đấy vì bà ngoại chỉ thích tập thể dục, không thích ăn. Mẹ thì thích ăn nên lâu lâu cũng nấu. Không biết khi em lớn em có nhớ món mẹ nấu không nhỉ? Ví dụ như nhớ món gỏi xoài chẳng hạn...

Tuesday 14 June 2011

Khóc lãng xẹt

Hôm qua đi học về, em loay huay bận rộn mãi không chịu ngủ đến tận gần 10 giờ tối. Hôm nay mẹ chuẩn bị tinh thần em thức khuya thì em vừa bú bình vừa ngủ, đánh răng vẫn ngủ. 7 giờ 15 em đã vào cũi, cũng chẳng cần tu ti. Mẹ rảnh quá, vừa ăn tối vừa xem tivi utube của Global Nomads Group



Xem xong bỗng dưng muốn khóc. Vừa ăn vừa khóc, chẳng biết sao khóc. Chiều vừa mới chat với bà, còn được nhìn ông ngủ lăn queo, dì Như thì đi chơi vui lắm. Có gì đâu mà khóc? Cũng không phải nhớ nhà vì nhà mình là đây mà.

Khi em lớn, em có nhớ bò kho, mướp xào, có hàng năm căn xem Tết là ngày nào? Có nhớ múa rối nước, nhớ giấy tranh Đông Hồ ram ráp trên tay không? Em ơi!